Suốt 10 năm sau khi về nghỉ hưu, nguyên
Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Bình vẫn miệt mài với những công việc đoàn thể, xã
hội của “một người về hưu bận rộn”-như cách bà tự nói về mình. Cho nên, việc hồi
ký “Gia đình, bạn bè và đất nước” (NXB Tri thức, 2012) ra đời mới đây khiến nhiều
người ngạc nhiên ở sức làm việc và trí tuệ minh mẫn của một người ở tuổi 85 tuổi.
Trên thế giới, hầu như những người nổi tiếng
đều viết hồi ký với mục đích kể chuyện “thâm cung bí sử”, vào chêm vào những lời
nhận xét gây sốc. Càng có nhiều chuyện “độc” hồi ký mới mong bán chạy! Bà Nguyễn
Thị Bình là một người nổi tiếng với vai trò Trưởng đoàn đàm phán của Chính phủ
Cách mạng Lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam. Và là người phụ nữ duy nhất ký
vào 32 văn bản của Hiệp định Paris chấm dứt chiến
tranh tại Việt Nam
vào ngày 27-1-1973. Nhưng bà Nguyễn Thị Bình đã chọn viết đơn giản, giọng điệu tâm
tình như phong cách một quý bà lịch lãm, duyên dáng mà giới truyền thông quốc tế
từng gọi bà với có biệt danh “Madame Bình”.
Nội dung của cuốn hồi ký đã được khái
quát từ nhan đề bình dị! Trong gần 300 trang sách, bà Nguyễn Thị Bình kể lại cuộc
đời mình theo kiểu biên niên sử từ nhỏ cho đến khi về già, nhưng không đi ra
ngoài chuyện gia đình, chuyện những người bạn đồng cam cộng khổ và chuyện đi
làm việc nước.
Rất nhiều người biết bà Nguyễn Thị Bình
là cháu ngoại của nhà yêu nước Phan Châu Trinh (1872-1926). Điều may mắn cho bà
Nguyễn Thị Bình là thừa hưởng truyền thống yêu nước, trọng tri thức của cha
ông. Song qua hồi ký, người đọc biết thêm nhiều câu chuyện cảm động về gia đình
bà như chuyện ông thân sinh bà Bình tuổi cao sức yêu phải chăm hai cháu và khi
ông cụ mất bà Bình không có mặt. Hoặc là chuyện, suốt 9 năm chống Pháp, bà Bình
chỉ nhận được vẻn vẹn mấy chữ: “Chúc em và cả gia đình ăn toàn, khỏe mạnh” của
người yêu là sĩ quan quân đội Đinh Khang nhưng vẫn chờ đợi đến năm 1954 mới nên
duyên vợ chồng. Vì nhiệm vụ trên giao bà Bình đã phải xa hai đứa con, không thể
chăm sóc thường xuyên khi chiến sự căng thẳng: “Đi công tác xa, nghe bom đạn rơi
gần chỗ con ở, tôi lo lắng đến thắt lòng, thương các con vô cùng”. Nhưng chính
trong hoàn cảnh gian khó, những người thân yêu luôn ở cạnh bà, trở thành động lực
cho mọi công việc. Khi nhìn lại, bà thừa nhận mình là người hạnh phúc khi có một
gia đình yên ấm: “Cũng có thể nói tôi có một cuộc đời kỳ lạ: không thể tách ảnh
hưởng và tình thương của gia đình trên mỗi bước đường nhiều nỗi gian truân của
mình. Đó là sức mạnh và cũng là hạnh phúc của đời tôi”.
Gần 70 năm hoạt động Cách mạng, bà Nguyễn
Thị Bình tiếp xúc với nhiều người trong và ngoài nước. Nhiều người trong số đó
trở thành bạn bè sát cánh trong công việc hệ trọng. Đặc biệt là ở cuộc đàm phán
dài nhất lịch sử tại Paris, những người bạn và cũng là cộng sự của bà như: Lý Văn
Sáu, Dương Đình Thảo, Ngọc Dung, Bình Thanh… đã luôn giúp đỡ bà rất nhiều để
hoàn thành nhiệm vụ của một trưởng đoàn đàm phán. Và còn rất nhiều những bạn bè
quốc tế, cảm phục cuộc kháng chiến chống Mỹ của nhân dân ta và có tình cảm yêu
mến riêng con người “Madame Bình” nên đã vô tư giúp đỡ Cách mạng Việt Nam.
Cuối cùng, với đất nước, bà Nguyễn Thị
Bình luôn tâm niệm phải hoàn thành mọi việc mà Đảng, Nhà nước và nhân dân giao
phó để góp phần nhỏ bé cho công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Ngay từ năm
1946, bà Nguyễn Thị Bình đã có suy nghĩ: Việc gì có lợi cho Cách mạng thì làm!
Và nay, sau ngần ấy năm, ở cuối cuốn hồi ký, quan điểm phải đặt lợi ích chung của
đất nước lên trên hết được bà cho là điều bất di bất dịch. Khi đất nước vẫn chưa
hết khó khăn và phải đương đầu với những thách thức mới, bà Nguyễn Thị Bình tin
tưởng ở sức mạnh của dân tộc, đặc biệt là thế hệ trẻ sẽ giúp đất nước đi lên:
“Tôi thích ví đất nước ta như con thuyền. Qua bao thác ghềnh, con thuyền Tổ quốc
đã ra biển cả, phía trước là chân trời mới…!”
HÀM
ĐAN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét